About Me

Tin em đi, anh chỉ đang say nắng thôi

Mình và anh yêu nhau đã được 2 năm. 2 năm trôi qua rất êm đềm và hạnh phúc. Chưa 1 lần nào cãi nhau đến mức chia tay. Cả 2 đứa đều là công chức nhà nước, công việc khá ổn định, 2 gia đình đã qua lại và dự định sau tết sẽ kết hôn. Nhưng cuộc đời đúng ko hề êm đềm như mình nghĩ. Hôm tết dương vừa rồi, cơ quan anh có ăn tất niên, giao lưu giữa các huyện trong ngành.


Nghe radio Nhật & ghi âm đài trực tuyến cực chất với Radio94Rec

 Anh đã làm quen và xin sđt 1 cô gái ở huyện khác. Mình phát hiện ra khi 2 đứa đi ăn, mình cầm đt anh. Vào mục tin nhắn và thấy anh nhắn tin với cô ấy khá quan tâm, nào là chúc ngủ ngon, rồi ốm thì nhớ giữ gìn sk, gọi bằng tên bé yêu.... Anh lưu sđt cô ấy với cái tên " T ngốc ". Mình cười, trước đây khi mới yêu nhau, anh ấy cũng lưu mình như thế. Anh ko biết gì cả, mình vẫn tỏ ra bình thường. Ăn xong mình bảo anh chở về luôn vì mệt. Về đến nhà, mình chạy lên phòng và khóc như mưa. Nhớ lại những kỉ niệm 2 đứa bên nhau, đã cùng nhau vượt qua bn khó khăn. Mình đã bên anh trong suốt giai đoạn lập nghiệp, luôn là chỗ dựa vững chắc cho nhau. Mới đi làm mình cũng có nhiều người tán tỉnh, mình từ chối, 1 lòng 1 dạ với anh. Rồi mỗi lần đi với cơ quan về, anh say rượu gọi điện nói nhớ mình. 1 đêm thức trắng để suy nghĩ xem quyết định ntn mới là đúng đắn nhất. Hôm sau mình gọi điện hẹn gặp anh ở quán nước. Ko như những lần trước, mình tự đi ra quán nước chờ anh. Mình nhìn thẳng vào a và nói:
- Anh quen T ở huyện.... lâu chưa?
- ôi, đứa đấy làm cùng ngành anh thôi, có gì đâu hả e. 
- à. Thế làm cùng ngành thì ai anh cũng nt quan tâm, hỏi han rồi chúc ngủ ngon thế nhỉ.
- em đang nói gì thế. Anh nt với nó bao giờ ?
- anh đừng cố nữa. Em biết cả rồi. Thà a nhận sai, a xin lỗi e, còn hơn là a chối ntn. E nghĩ mình nên chia tay thì tốt hơn. Về 2 gđ, mọi ng có hỏi e sẽ bảo 2 đứa có nhiều chuyện ko hoà hợp nên chia tay. Về anh, em tin chắc anh chỉ say nắng thôi. Nhưng e ko níu giữ ng phản bội. Trc đây e đã từng nói nếu có ngày a phản bội e, thì e sẽ từ bỏ.
Mình ko để anh ấy nói nữa, mình ra khỏi quán nước. Về nhà mình lại khóc 1 lần nữa, mình khóc ko phải vì ct anh mà vì mình tiếc nuối lòng tin của mình. 
Anh gọi và nhắn tin cho mình rất nhiều, mình ko trả lời. Khi đã bị phản bội thì mình ko cần nghe lời giải thích, tất cả đều là giả dối. Lòng tin đã bị vò nát, chính anh đã đạp đổ tất cả. Hôm sau mình đi làm, vẫn vui vẻ bình thường, mình ko rên rỉ u sầu trên fb. Mấy ngày sau, mình gặp bạn thân anh. Cậu ấy nói hôm trước anh buồn rủ cậu ấy đi uống rượu, anh nói hối hận nhiều lắm, hỏi cậu ấy xem làm thế nào mới được tha thứ. Mình cười rồi bảo với cậu ấy: cậu bảo với M là cô gái ở huyện ý có người yêu rồi, hôm nọ tớ quên chưa nói cho M biết. Tối hôm qua, trời mưa lất phất, anh đứng dưới cổng đợi mình. Mẹ mình bắt mình xuống nói chuyện với anh cho rõ ràng. 
- Gặp e có chuyện gì ?
- Anh xin lỗi, thực sự anh chưa có gì với nó cả. Đừng bỏ anh
- Thế anh nghĩ em đợi khi nào anh có gì với nó thì mới bỏ anh à ?
- Em đừng nói như thế. Chỉ 1 lần anh say nắng thôi. Anh ko muốn mất em được.
- Nếu ko muốn mất, ngay từ đầu đừng làm gì có lỗi. Em tha thứ cho anh nhưng em ko thể quay lại được. Em sao yêu được khi lúc nào cũng phải sống trong nghi ngờ. 
Mình là vậy, khi yêu ai thì hết lòng với người đó, nhưng 1 khi đã ko biết trân trọng những gì mình xây đắp thì có hối hận cũng ko còn đường quay lại. Có thể anh buồn 1 thời gian rồi anh lại quen và yêu 1 người khác, nhưng với mình, sự thanh thản mới là điều bình yên nhất. 
Con gái 24 tuổi. Có công việc, biết chăm sóc gđ và bản thân, giao tiếp tốt, gđ gia giáo no đủ thì ko việc gì phải nhẫn nhịn những thứ ko xứng đáng. Trái tim a 1 lần thay lòng, thì anh mãi là đồ bỏ đi.


--Nguồn st--
Share on Google Plus

About Kiên Trần

0 comments:

Post a Comment